Skip to main content

.

recently, i tend to feel nothing
yes, absolutely nothing
i wonder what i've been experiencing in the past few weeks. every single day passes by slowly, leaving me behind with mixed feelings. 
----------
what am i doing right now?
i'm lost although i've written all my goals, made all the plans which can possibly work out and followed them
i tried to achieve my targets, but i did't fail and didn't success either
i don't feel anything
is that a dead-end for me?
gettin' stuck in the flow of repeating routines?
i want to do something new
something epic
something which gives me strong feelings...
for a brief moment, i want to travel
i don't want to travel with my family or friends, i want to travel alone, to find out who i really am.
i want to stay in a small coffee shop in paris, reading my favorite book while jazz was being played
i want to go to maldives and watch the sun rises every morning, filling my lungs with the fresh air from the crystal - clear beach.
i want to get lost in a pine forest, listening to the whispers of the winds and the trees.
i want to meet someone, like a random stranger to talk about countless shits we've done in our life.
never have i wanted to travel so bad.
i believe that once i've travelled far enough, i will find myself, and may be my soulmate, too.
i'm tired of doing homework, acing tests which do nothing to me and my friends but make us believe that we're not good enough, putting out the fire inside us.
Kết quả hình ảnh cho travel map vintage
-----------
i have been experienced horrible things, but the most horrible one, i must say waking up at the morning, realising that you have exams today and you haven't revised shit.
after having messed up on the test, i promise to myself that i would never ever procrastinate again. i make plans, i follow it, my discipline is 100000%, then boom, incident pops up.
i fall off the track.
it happens all time.
i know it's going to happen, but i can't do anything to stop it.
i'm fucking devastated...


10:03 AM
--------
30/11/19




Comments

Popular posts from this blog

The art of making people smile.

Suốt bao nhiêu năm sống trên trái đất này, thế là năm nay mình đã quyết định tỏ lòng biết ơn. Mình lên một cái list dài thiệt dài cỡ 30 người hơn đã giúp mình làm nên năm 2019, edit, chỉnh sửa cả ngày rồi tối đi chúc, hi vọng mình thêm được điều gì đó tốt đẹp cho ngày xuân đầu năm của họ. Sau một hồi, mình nhận được một loạt tin nhắn từ người thân khắp phương, cảm thấy mình đã làm được một việc có ích cho đời. Người chị quen qua Facebook đang du học ngạc nhiên, vì hong ngờ rằng mình nhớ đến chị ấy. Hay 4 anh em trong nhà mà lâu nay mình không nói lời nào, nay lại thấy mình gửi, cảm ơn mình rất nhiều. Hay những đứa bạn thân lâu ngày không nói chuyện, cũng bất ngờ không kể xiết vì mình nhớ đến tụi nó. Làm xong rồi, mình cảm thấy như nào nhỉ? Nói chung là vui. Vui vì mình đã giúp ai đó có được niềm vui mới vào năm mới này, một khởi đầu tốt đẹp cho họ để tiếp bước trong năm 2020. Soang. 1.1.20 12:00AM 

Khắc đưa mình lại gần nhau

Mới đó mà 5 phút rồi, nhanh thật - Bạn vẫn tự nhủ mình mỗi bữa sáng Mới đó mà nửa tiếng rồi - Bạn vẫn thầm nghĩ khi lướt mãi trên timeline bất tận của Facebook. Mới đó mà một ngày rồi - Bạn leo lên giường khi còn dang dở việc nay, việc đây Mới đó mà một tuần rồi - Bạn cũng chưa làm được điều gì mới Mới đó mà một tháng, một năm trôi qua, bạn cũng chẳng làm được gì ngoài niềm đam mê facebook bất diệt. Rồi mai đó, sao nhanh quá hết một đời người. Thời gian là vô giá, vô giá hổng có nghĩa là rẻ đến mức hông có giá, mà là vì nó giá trị quá, không gì có thể đánh đổi được, thời gian vẫn trôi mỗi phút, mỗi khắc bạn còn sống.  “Hỡi thanh niên, hãy bán cho tôi một năm tuổi trẻ, tôi sẽ trả cho bạn một tỉ đô xanh” – Cố Thủ tướng Singapore Lý Quang Diệu từng phát biểu về giá trị của tuổi trẻ. Thứ quý giá nhất mà bạn có được khi ở ngưỡng cửa 20 chính là thời gian, theo sau là sức lực để có thể theo đuổi những gì mình muốn, làm nên những điều tuyệt vời. Đáng buồn thay, đâu đó vẫn...