Skip to main content

it's okay to get lost

12 / 05 / 19 
i will never forget the day i decided to sit down and make plans for my life.
i have never thought of doing that thing before, but at that very moment, something ideas popped up in my head, which made me think about my life's goals.
i sat there, staring at the computer screen, typing the really first words: "life without "ctrl -z"s"
little did i know that was the start of a brief journey.
------
i have dreams, but i've never planned things out to achieve my dreams.
i would say i want to be a scientist simply because i love science, i didn't care about what a scientist has to come through to become "a scientist". i didn't have any plan.
but today, when i say i want to be a scientist, i know what he or she has to face up with, and what makes someone a true scientist, i start to think about the small things which make up the big picture.
------
there're times when i get lost in my own path with my own problems and no one to talk to. 
i do ask for advice from my teachers and friends, but there're times when you have to face with the problems yourself, you can't always ask for help.
i believe that everyone has their own problems. despite the fact that they can't solve them, many people still hide it inside, telling everyone that they're okay.
i really admire people like that. 
how can they hide such feelings inside? 
isn't it incredible to be happy while you're facing with a mess?
------
it's time i stopped procrastinating.
but how?
i tried many ways, but i always end up lying on my bed, scrolling my newsfeed, doing absolutely nothing.
i find it hard to focus on my work.
why is it so easy to open youtube and watch all sorts of random videos while it's hard to just focus on opening my backpack and get stuff out?
i wonder...
------
hey
this letter is for you whenever you:
- get lost
- have a mental breakdown
- don't feel like doing anything
- want to give up
- have mixed feelings
remember that dream you had as a 14 - year - old kid?
- i want to be a graphic designer.
that was your first real dream.
imagine that day when you turn 18, heading for the U.S.
you will meet awesome people, experiencing amazing things
you will find out more about yourself, discovering your true, true self
you will face up with problems, but you will manage to get through them
you're going to miss vietnam a lot, and may be at that moment, you would scroll up and read this post you wrote to yourself.
you're going to meet tough clients who ask for tons of changes in your logo.
you're going to deal with sleepless nights, with times you find yourself waking up on your table, when no one is around to appease you and to help you heal your pain.
but it's great being maturer, isn't it?
i can't help thinking of the scenario when i can stay in a small house along the sunny beach with my best friend (or my husband), or maybe... just me and myself
the world is moving, and you should be moving too.

6:40 PM
22/11/19

--------- 
i'm dying because of deadlines but i don't care.
life can be even worse.
but i will get through it.
cause i'm strong.




Comments

Popular posts from this blog

#RT1: Boredom.

Chào bạn, những con người đang đọc blog của mình... <Chán> Mình viết bài viết này vào một buổi chiều đầu tháng 7, vào lúc chán nản chẳng muốn làm gì. Mùa hè cũng qua đi được nửa chặng đường, năm 2019 cũng dần qua đi.  Nhìn lại, mình cũng làm được nhiều, nhưng nhiêu đó sao vẫn còn ít quá, vẫn còn chưa đủ, nhưng trái ngược thay, mình chẳng muốn làm gì khi đang có thời gian như lúc này. Thời gian vẫn trôi mỗi giây, mỗi phút bạn còn sống. Khi có thời gian nhìn lại, rồi bạn mới thấy được không phải người yêu cũ của mình mà thời gian mới là thứ vô thường nhất. Thời gian mãi trôi, không bao giờ quay trở lại, dẫu bạn có làm gì: "Bạn có thể vặn kim đồng hồ lại về thời điểm trước đây 5 phút, nhưng bạn không thể trở về thời điểm của 5 phút trước đây. Bạn có thể quay ngược đồng hồ cát, nhưng bạn không thể, và mãi mãi không thể khiến thời gian trở lại, dẫu là một giây hay một phút đi nữa." Mình mệt mỏi và chán nản quá, ngay cả chính mình cũng chẳng biết nguy...

Self-development từ A-Z

Cũng hơn một năm rồi kể từ ngày mình "vô thức" bước lên con đường sElF dEvElOpMeNt vì một cú hích của cuộc đời mang tên "học đội tuyển". Thú thật thì hồi đó bản thân toy cũng chẳng mấy hay ho gì, suốt ngày làm m3m3l0rd câu like, than sao cái hệ thống giáo dục của Việt Nam nó tệ vậy, nước ngoài người ta như x như y như z. Nhớ lại hồi ấy, lòng không khỏi bồi hồi, sợ hãi bản thân của quá khứ. Mà thôi, bản thân mình của quá khứ thì vẫn là mình, mình nên vui vẻ chấp nhận và trở nên tốt hơn mỗi ngày.  Nay hoàn thành xong mớ deadline mệt nghỉ, tiện chia sẻ mọi ngừi cách để sống đẹp hơn, hạnh phúc hơn, thay vì vùi đầu trong buồn bã và vô vọng (như con Sang của trước đây).  Hơi dài nên gáng đọc nha. --- Lối sống của bạn là tập hợp n cái thói quen mỗi ngày của bạn, từ cách bạn thức dậy mỗi sáng đến cách bạn nhắm mắt ngủ mỗi tối (hoặc mỗi sáng đối với mấy all nighters). Vì vuậy, mấu chốt để đổi đời cơ bản là thay đổi thói quen của bản thân , bắt đầu từ những cái bui...

#RT2: Khi nào em hạnh phúc?

Trong những cái chi lấn cuộc đời mà mình tâm đắc, có một chân lí luôn đúng là: "Vào những lúc ta không ngờ nhất, hạnh phúc sẽ xuất hiện" Đầu tiên để mình kể cho các bạn nghe một câu chuyện hen. Trong câu chuyện đó cho mình xin phép được xưng là mị. ------- <Chuyện của mị> Kể từ cái hồi mị vào cấp 2, tức là năm 2016 đến giờ, nhà mị không đi đâu chơi ngoài thành phố Hồ Chí Minh, điều đó làm mị phát ngấy. Bao giờ hè đến, mị cũng mong được một lần ra khỏi thành phố, để đi nơi đâu đó, dẫu là 1, 2 ngày thôi cũng được. "Mị còn trẻ, mị muốn đi chơi, thanh xuân sao lại phải nghỉ ngơi. Hoa ban trắng trên nương chớm nở đẹp như tâm hồn em còn ngây thơ". Đã là hè năm 2019 rồi, ước mơ của mị vẫn chưa thành hiện thực. Đầu hè đến cuối tháng 6, mị không một ngày không mơ ước được chui ra khỏi cái lồng sắt của Jane Eyre version thành phố Hồ Chí Minh "thân yêu". Hè mà lên trường rồi về nhà không, mị chán lắm rồi. Mị của hồi xưa bị giam cầm còn đi được th...