Skip to main content

it's okay to get lost

12 / 05 / 19 
i will never forget the day i decided to sit down and make plans for my life.
i have never thought of doing that thing before, but at that very moment, something ideas popped up in my head, which made me think about my life's goals.
i sat there, staring at the computer screen, typing the really first words: "life without "ctrl -z"s"
little did i know that was the start of a brief journey.
------
i have dreams, but i've never planned things out to achieve my dreams.
i would say i want to be a scientist simply because i love science, i didn't care about what a scientist has to come through to become "a scientist". i didn't have any plan.
but today, when i say i want to be a scientist, i know what he or she has to face up with, and what makes someone a true scientist, i start to think about the small things which make up the big picture.
------
there're times when i get lost in my own path with my own problems and no one to talk to. 
i do ask for advice from my teachers and friends, but there're times when you have to face with the problems yourself, you can't always ask for help.
i believe that everyone has their own problems. despite the fact that they can't solve them, many people still hide it inside, telling everyone that they're okay.
i really admire people like that. 
how can they hide such feelings inside? 
isn't it incredible to be happy while you're facing with a mess?
------
it's time i stopped procrastinating.
but how?
i tried many ways, but i always end up lying on my bed, scrolling my newsfeed, doing absolutely nothing.
i find it hard to focus on my work.
why is it so easy to open youtube and watch all sorts of random videos while it's hard to just focus on opening my backpack and get stuff out?
i wonder...
------
hey
this letter is for you whenever you:
- get lost
- have a mental breakdown
- don't feel like doing anything
- want to give up
- have mixed feelings
remember that dream you had as a 14 - year - old kid?
- i want to be a graphic designer.
that was your first real dream.
imagine that day when you turn 18, heading for the U.S.
you will meet awesome people, experiencing amazing things
you will find out more about yourself, discovering your true, true self
you will face up with problems, but you will manage to get through them
you're going to miss vietnam a lot, and may be at that moment, you would scroll up and read this post you wrote to yourself.
you're going to meet tough clients who ask for tons of changes in your logo.
you're going to deal with sleepless nights, with times you find yourself waking up on your table, when no one is around to appease you and to help you heal your pain.
but it's great being maturer, isn't it?
i can't help thinking of the scenario when i can stay in a small house along the sunny beach with my best friend (or my husband), or maybe... just me and myself
the world is moving, and you should be moving too.

6:40 PM
22/11/19

--------- 
i'm dying because of deadlines but i don't care.
life can be even worse.
but i will get through it.
cause i'm strong.




Comments

Popular posts from this blog

The art of making people smile.

Suốt bao nhiêu năm sống trên trái đất này, thế là năm nay mình đã quyết định tỏ lòng biết ơn. Mình lên một cái list dài thiệt dài cỡ 30 người hơn đã giúp mình làm nên năm 2019, edit, chỉnh sửa cả ngày rồi tối đi chúc, hi vọng mình thêm được điều gì đó tốt đẹp cho ngày xuân đầu năm của họ. Sau một hồi, mình nhận được một loạt tin nhắn từ người thân khắp phương, cảm thấy mình đã làm được một việc có ích cho đời. Người chị quen qua Facebook đang du học ngạc nhiên, vì hong ngờ rằng mình nhớ đến chị ấy. Hay 4 anh em trong nhà mà lâu nay mình không nói lời nào, nay lại thấy mình gửi, cảm ơn mình rất nhiều. Hay những đứa bạn thân lâu ngày không nói chuyện, cũng bất ngờ không kể xiết vì mình nhớ đến tụi nó. Làm xong rồi, mình cảm thấy như nào nhỉ? Nói chung là vui. Vui vì mình đã giúp ai đó có được niềm vui mới vào năm mới này, một khởi đầu tốt đẹp cho họ để tiếp bước trong năm 2020. Soang. 1.1.20 12:00AM 

Khắc đưa mình lại gần nhau

Mới đó mà 5 phút rồi, nhanh thật - Bạn vẫn tự nhủ mình mỗi bữa sáng Mới đó mà nửa tiếng rồi - Bạn vẫn thầm nghĩ khi lướt mãi trên timeline bất tận của Facebook. Mới đó mà một ngày rồi - Bạn leo lên giường khi còn dang dở việc nay, việc đây Mới đó mà một tuần rồi - Bạn cũng chưa làm được điều gì mới Mới đó mà một tháng, một năm trôi qua, bạn cũng chẳng làm được gì ngoài niềm đam mê facebook bất diệt. Rồi mai đó, sao nhanh quá hết một đời người. Thời gian là vô giá, vô giá hổng có nghĩa là rẻ đến mức hông có giá, mà là vì nó giá trị quá, không gì có thể đánh đổi được, thời gian vẫn trôi mỗi phút, mỗi khắc bạn còn sống.  “Hỡi thanh niên, hãy bán cho tôi một năm tuổi trẻ, tôi sẽ trả cho bạn một tỉ đô xanh” – Cố Thủ tướng Singapore Lý Quang Diệu từng phát biểu về giá trị của tuổi trẻ. Thứ quý giá nhất mà bạn có được khi ở ngưỡng cửa 20 chính là thời gian, theo sau là sức lực để có thể theo đuổi những gì mình muốn, làm nên những điều tuyệt vời. Đáng buồn thay, đâu đó vẫn...

Chiện đọc sách

Trước khi bạn đọc tiếp cái blog này, cho mình hỏi bạn một câu là: "Đã bao lâu rồi bạn chưa đọc sách?".  Mình hỏi bạn mình câu này, đứa nào cũng khựng lại, khựng vì không nghỉ ra nổi tựa sách để bịa cho đỡ nhục. Rồi nó nói đại là mày ơi có thời gian đâu, thôi mình cũng làm thinh. Về nhà điện thoại ding ding ding liên tục, hóa ra thằng bạn mời chơi game, ngày nào cũng vậy. Nó nói không có thời gian, nhiều lúc mình hem hiểu ý nó là sao, như thế nào. Người ta nói một câu rất hay là nếu mình muốn, mình tìm cách. Còn nếu mình hong thích, mình chắc chắn sẽ tìm LÍ DO. Một cái lí do phổ biến nhất của mọi người trong mọi chuyện là "hem có thời gian". Má ơi con bựn, con "bựn" lắm, không về được đâu. Thôi tao bựn lắm, đọc cái gì mà đọc. Rồi về nhà nằm ườn ra đó chơi game, chặp mình cũng chẳng hiểu nổi luôn. Vài hôm trước mình lấy lại cuốn "Nhà giả kim" ra đọc. Lần đầu tiên mình đọc cuốn này là vào 3 năm trước, tức năm 2016. Lúc đó sách đang hot hòn họ...