Skip to main content

What life taught me.

Here's a list of what I've realized after being slapped by life multiple times.
I call them "life lessons"
School can't teach you everything, but life can.
So have fun reading my list, hopefully that it'll help you with your problems at the moment, or it's just simply a small reminder for you about life and its meaning.

1. Love yourself
People tend to rush into bunches of things without improving themselves in first place.
You can't be happy if you have a boyfriend or a girlfriend without truly understanding yourself. 
Don't have a crush on anyone just because you're single, love yourself first.
Keep this in mind: "It's better to be alone than to be with the wrong person"
Understand what you're looking for, a FWB relationship, or someone who accepts your flaws and agree to help you work on that, someone who loves you tenderly, responsibly. Whenever you're by him, or by her, you can do what you want, without any hesitation.

2. Don't compare yourself to other people
Quiet similar to the first tip, DO NOT compare yourself with other people.
They might be your co-worker, your friend, or simply your neighbor. 
It's good that you've realized you need to improve for the better, but just don't rush in.
It's important that you fully understand what you want, what that do for your life.
Don't try to follow any "figure" of a "perfect person". Social pressure is a trap and it's time you got out of it.

3. Being lost
Sometimes.
You find yourself lost.
You don't feel depressed or anything, you feel just... empty.
But that's okay.
Watching or reading what you like can help you find back yourself.
And once you've found "her" or "him", love him/her tenderly and never let they goooo.
Or you'll have to find them again.

4. There are ups and downs
Seems like someone is depressed (or not lol)
Whatever the reason is, always remember that you'll get over that soon :3
Here are some stoopid videos that I watch when I feel so low.
To cry alone:
Cute things to prove that hope is still here in life:
Meme, of course. Meme is my life and who I am.

Have a noice day.

@sanglit

9:30AM
04/02/20


Comments

Popular posts from this blog

The art of making people smile.

Suốt bao nhiêu năm sống trên trái đất này, thế là năm nay mình đã quyết định tỏ lòng biết ơn. Mình lên một cái list dài thiệt dài cỡ 30 người hơn đã giúp mình làm nên năm 2019, edit, chỉnh sửa cả ngày rồi tối đi chúc, hi vọng mình thêm được điều gì đó tốt đẹp cho ngày xuân đầu năm của họ. Sau một hồi, mình nhận được một loạt tin nhắn từ người thân khắp phương, cảm thấy mình đã làm được một việc có ích cho đời. Người chị quen qua Facebook đang du học ngạc nhiên, vì hong ngờ rằng mình nhớ đến chị ấy. Hay 4 anh em trong nhà mà lâu nay mình không nói lời nào, nay lại thấy mình gửi, cảm ơn mình rất nhiều. Hay những đứa bạn thân lâu ngày không nói chuyện, cũng bất ngờ không kể xiết vì mình nhớ đến tụi nó. Làm xong rồi, mình cảm thấy như nào nhỉ? Nói chung là vui. Vui vì mình đã giúp ai đó có được niềm vui mới vào năm mới này, một khởi đầu tốt đẹp cho họ để tiếp bước trong năm 2020. Soang. 1.1.20 12:00AM 

Khắc đưa mình lại gần nhau

Mới đó mà 5 phút rồi, nhanh thật - Bạn vẫn tự nhủ mình mỗi bữa sáng Mới đó mà nửa tiếng rồi - Bạn vẫn thầm nghĩ khi lướt mãi trên timeline bất tận của Facebook. Mới đó mà một ngày rồi - Bạn leo lên giường khi còn dang dở việc nay, việc đây Mới đó mà một tuần rồi - Bạn cũng chưa làm được điều gì mới Mới đó mà một tháng, một năm trôi qua, bạn cũng chẳng làm được gì ngoài niềm đam mê facebook bất diệt. Rồi mai đó, sao nhanh quá hết một đời người. Thời gian là vô giá, vô giá hổng có nghĩa là rẻ đến mức hông có giá, mà là vì nó giá trị quá, không gì có thể đánh đổi được, thời gian vẫn trôi mỗi phút, mỗi khắc bạn còn sống.  “Hỡi thanh niên, hãy bán cho tôi một năm tuổi trẻ, tôi sẽ trả cho bạn một tỉ đô xanh” – Cố Thủ tướng Singapore Lý Quang Diệu từng phát biểu về giá trị của tuổi trẻ. Thứ quý giá nhất mà bạn có được khi ở ngưỡng cửa 20 chính là thời gian, theo sau là sức lực để có thể theo đuổi những gì mình muốn, làm nên những điều tuyệt vời. Đáng buồn thay, đâu đó vẫn...

Chiện đọc sách

Trước khi bạn đọc tiếp cái blog này, cho mình hỏi bạn một câu là: "Đã bao lâu rồi bạn chưa đọc sách?".  Mình hỏi bạn mình câu này, đứa nào cũng khựng lại, khựng vì không nghỉ ra nổi tựa sách để bịa cho đỡ nhục. Rồi nó nói đại là mày ơi có thời gian đâu, thôi mình cũng làm thinh. Về nhà điện thoại ding ding ding liên tục, hóa ra thằng bạn mời chơi game, ngày nào cũng vậy. Nó nói không có thời gian, nhiều lúc mình hem hiểu ý nó là sao, như thế nào. Người ta nói một câu rất hay là nếu mình muốn, mình tìm cách. Còn nếu mình hong thích, mình chắc chắn sẽ tìm LÍ DO. Một cái lí do phổ biến nhất của mọi người trong mọi chuyện là "hem có thời gian". Má ơi con bựn, con "bựn" lắm, không về được đâu. Thôi tao bựn lắm, đọc cái gì mà đọc. Rồi về nhà nằm ườn ra đó chơi game, chặp mình cũng chẳng hiểu nổi luôn. Vài hôm trước mình lấy lại cuốn "Nhà giả kim" ra đọc. Lần đầu tiên mình đọc cuốn này là vào 3 năm trước, tức năm 2016. Lúc đó sách đang hot hòn họ...