Skip to main content

Way to Le Hong Phong

Lê Hồng Phong không phải là con đường đầu tiên mà mình đã chọn.
Con đường đầu tiên của mình là Trần Phú, với lí do hết sức đơn giản luôn là gần nhà, gần trường cũ, khi nào nhớ quá có thể tạt qua uống trà sữa Angle hoài niệm lại về ngày xưa đó. Một phần nữa là do đông đảo cộng đồng người thân của mình đều ở trong đó cả, tham gia chung bè đó có khi là vui, nên mình chọn Trần Phú for sure.
Xong một ngày đẹp trời, trên facebook cơ man là những lượt share của bạn mình về Nguyễn Thượng Hiền, thấy hay hay, mình cũng bấm vô coi thử, so sánh thử Nguyễn Thượng Hiền và Trần Phú, lúc ấy mình thấy một sự khác biệt rõ ràng giữa cái dream school của mình và một nơi khác khang trang hơn, chất lượng hơn. Từ đó, rồi cũng hong biết khi nào mà mình lấy target là Nguyễn Thượng Hiền luôn. 
Mình là một con người dễ bị tác động bởi những thứ mới, khi mình đọc một bài báo về lĩnh vực này, mình lại bắt đầu quan tâm đến nó, nhưng khi có thứ gì khác tác động vào mình, mình lại dành sự quan tâm đến điều mới nhiều hơn là điều cũ. Nhưng vẫn có một thứ đi theo mình suốt con đường là cái duyên với design, nên nó đưa mình đến Nguyễn Thượng Hiền.
Qủa nhiên là cho đến khi mình vào thăm cái confession của Lê Hồng Phong.
Uầyyy, đẹp thế! Người ta thường chọn trường dựa vào điểm của nó hoặc vì ba má, nhưng cách mình đánh giá một ngôi trường khá là khác với toàn bộ nhân loại. Mình không coi điểm, chỉ hỏi thăm những người đã học trường đó, chủ chốt là ghé qua conffesion. 
Confession đối với mình là bộ mặt của trường, là nơi khí chất học sinh được thể hiện rõ rệt nhất, là sắc màu hay tinh tế, là lumerie hay finique, tất cả đều được bộc lộ.
Và cái duyên đã từng đưa mình đến Nguyễn Thượng Hiền giờ một phát đưa mình đên Lê Hồng Phong luôn.
Nghĩ lại chặng đường đã qua, mình chẳng ngờ bản thân đã thay đổi nhu cầu lớn lao đến thế, từ cái việc chọn trường vì "gần nhà" mà bây giờ, mình coi kì thi lớp 10 như một cơ hội để mình tỏa sáng, để mình thử sức và làm nhiều điều mới lạ.
Way to Le Hong Phong.
Một ngày tháng Sáu đầu năm lớp 9.

Comments

Popular posts from this blog

The art of making people smile.

Suốt bao nhiêu năm sống trên trái đất này, thế là năm nay mình đã quyết định tỏ lòng biết ơn. Mình lên một cái list dài thiệt dài cỡ 30 người hơn đã giúp mình làm nên năm 2019, edit, chỉnh sửa cả ngày rồi tối đi chúc, hi vọng mình thêm được điều gì đó tốt đẹp cho ngày xuân đầu năm của họ. Sau một hồi, mình nhận được một loạt tin nhắn từ người thân khắp phương, cảm thấy mình đã làm được một việc có ích cho đời. Người chị quen qua Facebook đang du học ngạc nhiên, vì hong ngờ rằng mình nhớ đến chị ấy. Hay 4 anh em trong nhà mà lâu nay mình không nói lời nào, nay lại thấy mình gửi, cảm ơn mình rất nhiều. Hay những đứa bạn thân lâu ngày không nói chuyện, cũng bất ngờ không kể xiết vì mình nhớ đến tụi nó. Làm xong rồi, mình cảm thấy như nào nhỉ? Nói chung là vui. Vui vì mình đã giúp ai đó có được niềm vui mới vào năm mới này, một khởi đầu tốt đẹp cho họ để tiếp bước trong năm 2020. Soang. 1.1.20 12:00AM 

#RT1: Boredom.

Chào bạn, những con người đang đọc blog của mình... <Chán> Mình viết bài viết này vào một buổi chiều đầu tháng 7, vào lúc chán nản chẳng muốn làm gì. Mùa hè cũng qua đi được nửa chặng đường, năm 2019 cũng dần qua đi.  Nhìn lại, mình cũng làm được nhiều, nhưng nhiêu đó sao vẫn còn ít quá, vẫn còn chưa đủ, nhưng trái ngược thay, mình chẳng muốn làm gì khi đang có thời gian như lúc này. Thời gian vẫn trôi mỗi giây, mỗi phút bạn còn sống. Khi có thời gian nhìn lại, rồi bạn mới thấy được không phải người yêu cũ của mình mà thời gian mới là thứ vô thường nhất. Thời gian mãi trôi, không bao giờ quay trở lại, dẫu bạn có làm gì: "Bạn có thể vặn kim đồng hồ lại về thời điểm trước đây 5 phút, nhưng bạn không thể trở về thời điểm của 5 phút trước đây. Bạn có thể quay ngược đồng hồ cát, nhưng bạn không thể, và mãi mãi không thể khiến thời gian trở lại, dẫu là một giây hay một phút đi nữa." Mình mệt mỏi và chán nản quá, ngay cả chính mình cũng chẳng biết nguy...

Self-development từ A-Z

Cũng hơn một năm rồi kể từ ngày mình "vô thức" bước lên con đường sElF dEvElOpMeNt vì một cú hích của cuộc đời mang tên "học đội tuyển". Thú thật thì hồi đó bản thân toy cũng chẳng mấy hay ho gì, suốt ngày làm m3m3l0rd câu like, than sao cái hệ thống giáo dục của Việt Nam nó tệ vậy, nước ngoài người ta như x như y như z. Nhớ lại hồi ấy, lòng không khỏi bồi hồi, sợ hãi bản thân của quá khứ. Mà thôi, bản thân mình của quá khứ thì vẫn là mình, mình nên vui vẻ chấp nhận và trở nên tốt hơn mỗi ngày.  Nay hoàn thành xong mớ deadline mệt nghỉ, tiện chia sẻ mọi ngừi cách để sống đẹp hơn, hạnh phúc hơn, thay vì vùi đầu trong buồn bã và vô vọng (như con Sang của trước đây).  Hơi dài nên gáng đọc nha. --- Lối sống của bạn là tập hợp n cái thói quen mỗi ngày của bạn, từ cách bạn thức dậy mỗi sáng đến cách bạn nhắm mắt ngủ mỗi tối (hoặc mỗi sáng đối với mấy all nighters). Vì vuậy, mấu chốt để đổi đời cơ bản là thay đổi thói quen của bản thân , bắt đầu từ những cái bui...