Who am I?
Đây là một câu hỏi mà hầu hết sinh viên ra trường không trả lời được, họ cứng họng trước các nhà tuyển dụng.
Hồi mới đọc, mình cũng thấy lạ lùng, người ta là ứng viên, làm gì dặn dẹo ngừi tao dữ vậy, nhưng mà hồi ngẫm lại, mình thấy nó cũng đúng, nếu bạn hem biết mình là ai, làm sao để bạn có thể phát triển bản thân, đóng góp tích cực cho công ty được.
Câu hỏi ngày bé mà mình hay đặt ra, ngày bé mình luôn trả lời được, nhưng giờ lại không. Ngày bé mình muốn lớn lên làm giáo viên, mà giờ ba má thấy lương giáo viên khổ quạ, thôi làm ngành y đi con. Rồi mình cũng...híu thảo, mình học, luyện thi khối B tới tấp, rồi mình cũng chẳng thăng hoa trong sự nghiệp được. Thì thoy, bỏ, mà bỏ cũng khó, giờ chồng con cái lăng nhăng nhít nhít, bỏ là sao? Là như nào?
Hiếu thảo trong thời đại này là tôn trọng ba má, tức người sinh ra mình, nhưng đâu cần phải tuân theo ý họ 100% như vậy, 18 tuổi là phải tự lập, vùng vẫy xin ba má cho tự lập, tự làm, tự mình chịu coi sướng khổ ra sao. Rồi giả sử mình cứ sống theo ý ba má, mình không hạnh phúc, ba má thấy mình bất hạnh, rồi có được coi là hiếu thảo hem?
Mỗi ngày, hãy tự hỏi xem mình là ai, nếu tìm ra được đáp án rồi thì cố gắng hoàn thiện mình hơn, phát huy phần ưu điểm, giảm phần khuyết điểm lại, người thông minh không sinh ra với nhiều ưu điểm, ít khuyết điểm mà là người biết giảm khuyết điểm và tăng ưu điểm của mình một cách tối đa. Nếu chưa biết mình là ai, hãy tiếp tục trải nghiệm, đọc sách,... mãi kiếm tìm, không cần phải vội vã, vội quá rồi sai, sai thì làm tiếp đến hết đời vẫn chưa xong.
Thân sáng chủ nhật
Ngày 16/6
9 : 05 AM
Comments
Post a Comment