Skip to main content

Giản dị

Giản dị bộc lộ trong nhiều khía cạnh của đời sống, đầu tiên là lúc mình và bạn cầm quyển sách Đạo Đức 1 lên và đọc. Là khi bạn giải thấy giải cao gì cũng không có post lên Facebook các kiểu, không sân si với đời, và hàng tỉ cái ví dụ khác nữa.
Mình đặc biệt thích người giản dị vì sự gần gũi của họ, nó giúp phá bỏ cái ranh giới về tiền bạc, tuổi tác và nhưng vấn đề cực kì phức tạp khác. Ví dụ như bạn đi làm từ thiện hay đi hoạt động ở vùng sâu vùng xa gì đó mà mặc đồ lộng lẫy, rồi đăng status kể lể "mình thân thiện dzậy mà sao mấy em cứ rời xa mình". Rồi cũng tại mình thôi :)) Giản dị trước hết giúp mọi người gần gũi hơn với bạn, giúp họ có cảm giác ấm áp khi được nói chuyện với bạn, dù chỉ là qua điện thoại hay qua Facetime. 
Một ví dụ mà mình rất thích về giản dị chính là Youtuber Giang Ơi đang khá hot tại Việt Nam. Không phải vlogger nào cũng có thể tự tin để mặt mộc lên chính trang Youtube của mình. Chị Giang đã làm được điều mà hiếm ai làm được: sự giản dị, gần gũi trong những video của chị ấy.
Những lúc buồn đời, mình toàn lục tung kênh của Giang, hoặc đôi lúc là của anh bạn thân lên mà coi cho đã đời, vlog mới cũ gì cũng coi, càng coi càng thấy mến hai anh chị bởi lối nói chuyện gần gũi, đáng yêu dễ thương đến thế.
Trên đời có nhiều người dễ thương, nói chuyện dễ thương, làm gì cũng đúng hẹn, chu đáo, gần gũi, người như vậy ai mà chả thích. Mình không biết ai có thể ghét họ được nữa, và nếu họ không dễ thương, thì chắc không ai trên Trái đất này dễ thương nổi.
Quay lại chủ đề chính, bên cạnh việc làm cho bạn "dễ thưng", giản dị còn là cách giúp môi trường tốt hơn nữa. Ai cũng mua xe mua nhà, rồi trái đất cả mấy tỉ người vậy cũng phải chặt cây dữ lắm, khai thác dữ lắm để làm ra, để có chỗ cho bạn đứng. Nhiều bạn cứ lầm tưởng giản dị là chán. Người giản dị auto chán òm, nói chuyện nhạt nhẽo, thực ra không phải như vậy. Người ta đang giúp môi trường một cách thầm lặng, gần gũi với bạn mà đáng tiếc thay, bạn không hiểu được điều đó.

Hôm nay mình dễ thưng một bữa được hong?

Giản dị, giản dị, giản dị.
Văn minh, văn minh, văn minh.
Hào sảng, hào sảng, hào sảng.

9:42 PM

Comments

Popular posts from this blog

The art of making people smile.

Suốt bao nhiêu năm sống trên trái đất này, thế là năm nay mình đã quyết định tỏ lòng biết ơn. Mình lên một cái list dài thiệt dài cỡ 30 người hơn đã giúp mình làm nên năm 2019, edit, chỉnh sửa cả ngày rồi tối đi chúc, hi vọng mình thêm được điều gì đó tốt đẹp cho ngày xuân đầu năm của họ. Sau một hồi, mình nhận được một loạt tin nhắn từ người thân khắp phương, cảm thấy mình đã làm được một việc có ích cho đời. Người chị quen qua Facebook đang du học ngạc nhiên, vì hong ngờ rằng mình nhớ đến chị ấy. Hay 4 anh em trong nhà mà lâu nay mình không nói lời nào, nay lại thấy mình gửi, cảm ơn mình rất nhiều. Hay những đứa bạn thân lâu ngày không nói chuyện, cũng bất ngờ không kể xiết vì mình nhớ đến tụi nó. Làm xong rồi, mình cảm thấy như nào nhỉ? Nói chung là vui. Vui vì mình đã giúp ai đó có được niềm vui mới vào năm mới này, một khởi đầu tốt đẹp cho họ để tiếp bước trong năm 2020. Soang. 1.1.20 12:00AM 

Khắc đưa mình lại gần nhau

Mới đó mà 5 phút rồi, nhanh thật - Bạn vẫn tự nhủ mình mỗi bữa sáng Mới đó mà nửa tiếng rồi - Bạn vẫn thầm nghĩ khi lướt mãi trên timeline bất tận của Facebook. Mới đó mà một ngày rồi - Bạn leo lên giường khi còn dang dở việc nay, việc đây Mới đó mà một tuần rồi - Bạn cũng chưa làm được điều gì mới Mới đó mà một tháng, một năm trôi qua, bạn cũng chẳng làm được gì ngoài niềm đam mê facebook bất diệt. Rồi mai đó, sao nhanh quá hết một đời người. Thời gian là vô giá, vô giá hổng có nghĩa là rẻ đến mức hông có giá, mà là vì nó giá trị quá, không gì có thể đánh đổi được, thời gian vẫn trôi mỗi phút, mỗi khắc bạn còn sống.  “Hỡi thanh niên, hãy bán cho tôi một năm tuổi trẻ, tôi sẽ trả cho bạn một tỉ đô xanh” – Cố Thủ tướng Singapore Lý Quang Diệu từng phát biểu về giá trị của tuổi trẻ. Thứ quý giá nhất mà bạn có được khi ở ngưỡng cửa 20 chính là thời gian, theo sau là sức lực để có thể theo đuổi những gì mình muốn, làm nên những điều tuyệt vời. Đáng buồn thay, đâu đó vẫn...